Không
được mặc áo dài cũng như áo sơ mi tự may, L (17 tuổi, trường T) phải mặc dong phuc lop dep là
váy và áo do trường may đo riêng. L không hài lòng vì váy quá dài, còn áo thì quá dày. L chọn cách đi
cắt ngắn trên đầu gối vì theo L thì: “Váy ngắn nhìn trẻ trung, xì tin hơn, váy
dài già chết”. Còn áo thì L đi bóp lại để ôm sát và bỏ bớt một khuy áo đầu cho
thêm phần gợi cảm. Hầu như váy ao dong phuc lop dep nhat
nào cũng có 1 lớp vải quần bên trong nhưng một số nữ sinh cũng cắt bỏ.
Vẫn biết
rằng việc mặc đẹp, chạy theo thời trang là nhu cầu của mỗi người, nhất là trong
khi điều kiện kinh tế đã cho phép thì vấn đề mặc đẹp càng cần thiết. Thế nhưng
chúng ta, nhất là giới trẻ hãy mặc sao đấy cho kín đáo, tế nhị mà vẫn thời
trang, vẫn đẹp. Đừng sai lầm khi nghĩ rằng cứ ngắn, cứ xẻ, cứ hở hang… là đẹp,
là mốt và lam dong phuc lop, bởi
nếu vậy chính những bộ trang phục ấy sẽ tự hạ thấp bạn trước con mắt mọi người
Q
(16 tuổi, trường D) luôn chọn cho mình một “xì tai” riêng. Cũng như L, Q mặc
váy ngắn, mang vớ đen và nội y thì đủ màu, đủ kiểu. Hôm thì hình con heo có
đuôi phía sau, hôm hình con thỏ có tai, hôm thì màu cam và vì váy cũng ngắn nên
chuyện “hớ hênh” rất dễ thấy.
Có anh
thì chỉ mặc mỗi cái quần đùi, cởi trần đi xe máy mà người thì còm nhom trông chẳng
khác gì bộ xương di động…; nhiều chị, nhiều cô thì váy ngắn, váy xẻ hết cỡ,
phía trên chỉ mặc mỗi chiếc áo nịt có chiều rộng chỉ bằng hai bàn tay khiến cho
thân thể hở dưới lộ trên trông rất phản cảm. Cách mặc như vậy ở trên phố đã là
khó chấp nhận, vậy mà nhiều cô, cậu trẻ còn “diễn” cả vào chùa, nhà thờ, đền,
miếu - những nơi luôn cần sự nghiêm trang kín đáo. Thử hỏi, như vậy dù họ có học,
có văn hoá kiểu gì đi chăng nữa thì mọi người sẽ nhìn họ với con mắt ác cảm và
đánh giá họ là những người… không có văn hoá, thậm chí là vô học, vô văn hoá!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét