Trong
những năm gần đây, khi làn sóng phim ngoại và đặc biệt là phim Hàn Quốc du nhập
vào thị trường Việt Nam, yếu tố trang phục trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Nếu ở phim Hàn, với nội dung rất teen và bối cảnh đẹp long lanh thì trang phục
lung linh rực rỡ là một chuyện rất phù hợp. Thế nhưng, với những bối cảnh hết
sức sơ sài và có phần hơi… quê ở phim Việt, thì ao dong phuc lop dep
nhat lòe loẹt là chuyện không thể chấp nhận được.
Áo thì hở ngực, hở bụng, hở lưng, ngắn
cũn cỡn, chất vải thì càng mỏng càng tốt; còn quần thì đáy thật ngắn, lưng thật
xệ, xệ đến mức lòi cả nội y bên trong…. Nếu hớ hênh lúc ngồi, lúc với tay cao để
làm việc gì thì...thật xấu hổ . “Y phục xứng kỳ đức” – “Nhìn lam dong phuc lop, biết
tư cách”, pháp luật không can thiệp vào cách ăn mặc của mỗi người nhưng bản
thân của mỗi người sẽ tự hạ thấp chính mình khi ăn mặc đến mức thô thiển, phản
cảm, không còn đâu là tính thẩm mỹ.
Rất
nhiều diễn viên và đoàn phim đã khiến khán giả phải… bó tay khi nhân vật là dân
quê chân chất nhưng lại diện áo lửng quần ngắn bó sát như dân chơi thứ thiệt,
hay những tiểu thư con nhà giàu thì lại diện những dong phuc lop dep
quá phản thời trang. Những phim dành cho teen thì thậm chí còn làm khán giả
hoảng hốt hơn. Teen chúng mình còn trong độ tuổi đi học nhưng váy ngắn, quần
cộc, áo hai dây… được trưng dụng hết cỡ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét