Khi câu
chuyện mặc ao dong phuc lop dep nhat
gì để đến trường còn bỏ ngỏ, thì chuyện chọn quốc phục cho Việt Nam một lần nữa
lại đưa tà áo dài lên bàn cân. Nhiều ý kiến cho rằng, áo dài lâu nay đã là một
biểu tượng đại diện cho các giá trị văn hóa Việt và nhìn từ nhiều góc độ, áo
dài xứng đáng được tôn vinh là quốc phục. Nhưng cũng có phản biện cho rằng quốc
phục của người phụ nữ Việt phải là áo yếm... Liệu điều đó có cần thiết không
khi từ sâu thẳm tư duy của người Việt, áo dài không chỉ là một loại dong phuc lop dep để mặc mà đã trở thành một thứ gì đó rất gần
gũi, quen thuộc nhưng cũng rất thiêng liêng.
Có anh thì chỉ mặc mỗi cái quần
đùi, cởi trần đi xe máy mà người thì còm nhom trông chẳng khác gì bộ xương di động…;
nhiều chị, nhiều cô thì váy ngắn, váy xẻ hết cỡ, phía trên chỉ mặc mỗi chiếc áo
nịt có chiều rộng chỉ bằng hai bàn tay khiến cho thân thể hở dưới lộ trên trông
rất phản cảm với mau dong phuc lop. Cách
mặc như vậy ở trên phố đã là khó chấp nhận, vậy mà nhiều cô, cậu trẻ còn “diễn”
cả vào chùa, nhà thờ, đền, miếu - những nơi luôn cần sự nghiêm trang kín đáo.
Thử hỏi, như vậy dù họ có học, có văn hoá kiểu gì đi chăng nữa thì mọi người sẽ
nhìn họ với con mắt ác cảm và đánh giá họ là những người… không có văn hoá, thậm
chí là vô học, vô văn hoá!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét